ÁO NÂU NGÀY ẤY - BÂY GIỜ Nhan Thanh

ÁO NÂU NGÀY ẤY - BÂY GIỜ
NHAN THANH

Tôi yêu chiếc áo nâu màu đất
Đất của đồng quê, thơm lúa non
Quê hương ngày ấy - thời chiến loạn
Hạt gạo phù sa nuôi lớn khôn.

Kể từ bão nổi, phong ba cuốn
Ngơ ngác đàn chim xao xác bay
Chiếc áo nâu buồn màu nhạt tái
Như lá vàng phai rụng cuối ngày.

Vật đổi, sao dời ai biết trước ?
Trường mất, người đi biệt cố hương
Bầy chim ngơ ngác nhìn muôn hướng
Chưa cánh mà bay - khúc đoạn trường.

Xa rồi kỉ niệm thuở thân thương
Bước tiếp đời trai khắp nẻo đường
Hơn nửa đời người, giờ ngoảnh lại
Bới tìm ký ức để yêu thương.

Bốn hai năm lẻ - xa và nhớ
Bến cũ, đò xưa nghĩa cao dầy
Người lái đò xưa – giờ còn đấy.
Nay tóc trò xưa… bạc giống thầy.

Vật đổi, sao dời ai biết trước ?
Thời gian vùn vụt tựa bóng câu
Vài bạn trở về miền cát bụi
Đâu biết trần ai đất sụt sùi.

Vô thường ảo mộng – kiếp phù sinh
Níu kéo thời gian đậm chút tình
San sẻ, buồn vui ngày hội ngộ
Nào... ta cùng cạn chén phiêu linh,

Nhân ngày họp mặt nghĩa thầy- trò
Kính tặng cô, thầy những đóa hoa
Mộc mạc - thơm lừng hương của đất
Như đầm sen nở mãi thơm tho.

NHAN THANH 02/09/2017