HÌNH BÓNG MẸ HIỀN - Nguyên văn Bậu -


HÌNH BÓNG MẸ HIỀN

Nguyên văn Bậu

Một chiều xưa,vào một chiều xưa
Trời làm mưa gió,trời làm mưa
Tiển anh đi về miền đất lạ
Mẹ già khóc ngất, buổi tiển đưa
-o-o-o-o-
Trời mưa dai,trời cứ mưa dai
Mẹ già cứ khóc,cứ khóc hoài
Mưa hoà nước mắt lăn trên má
Gạt lệ,lệ kia đổ vắn dài
-o-o-o-o-
Lòng mẹ buồn không nói thành lời
Nuôi con con lớn mẹ chưa nhờ
Giao cho non nước đày ra trận
Mẹ sống đêm ngày ôm nổi lo
-o-o-o-o-
Mỗi lần nghe súng nổ đầu làng
Phập phồng mẹ van vái râm ran
Mong sao con mẹ luôn tròn vẹn
Sớm trở về với cơ thể bình an
-o-o-o-o-
Mỗi lần chiến trận phát bùng lên
Mẹ sợ nồi da cảnh chiến trường
Sợ mất đứa con yêu của mẹ
Sợ rũi ro mũi đạn lằn tên
-o-o-o-o-
Chiều với cơm rau,cá kho tiêu
Bên này chú Cún , kia cô Miêu
Môt đứa lèo nhèo đòi có cá
Đứa kia gấu gấu,muốn cơm nhiều
-o-o-o-o-
Thao thức mãi với chong đèn dầu
Bom rền súng nổ suốt canh thâu
Dật dờ mẹ dựa bên thềm cửa
Mơ thấy con khom dưới chiến hào
-o-o-o-o-
Rồi khi khói lửa bỗng lại dừng
Nước mắt mẹ rơi với nổi mừng
Tất tả mẹ ra đầu phố nhỏ
Mõi trông ,con trở lại quê hương
-o-o-o-o-
Và khi đất nước đã yên bình
Con mẹ quay về bên mái tranh
Mẹ lại sợ ngày đi cải tạo
Con trai bỏ xác dọc rừng xanh
-o-o-o-o-
Thấp thỏm mẹ lo đêm lo ngày
Mong sao con mẹ thoát trận này
Phước Long miền rét rừng ngã nước
Con hỡi ,gắng sao sống trở về
-o-o-o-o-
Và con của mẹ đã trở về
Hốc hác lê thân xác tả tơi
Bốn năm sống trại Bù Gia Mập
Lần lượt sốt rồi đau cổ ,vai
-o-o-o-o-
Mẹ lại thuốc thang,lo sớm khuya
Thuốc nam thuốc bắc nấu sáng trưa
Bụng Mẹ cũng vui ngày đoàn tụ
Hết nổi mong chờ hết cách chia
-o-o-o-o-
Con bệnh ngày càng mỗi héo hon
Gạo còn vay mượn, có đâu tiền
Chạy vạy chẳng đủ lo thang thuốc
Bệnh tình ngày cứ mỗi tăng thêm
-o-o-o-o-
Rồi anh cương quyết chẳng đắn đo
Theo diện người tị nạn H. O
Biết rằng như thế là bỏ lại
Quê hương cùng người mẹ già nua
-o-o-o-o-
Mẹ già nhìn con phút tiển đưa
Tiển con qua xứ lạ quê người
Nơi đó có đoàn thầy thuốc giỏi
Và nhiều tây dược để phục hồi
-o-o-o-o-
Mẹ lại trở về bên mái tranh
Đêm ngày sống côi cút cô đơn
Chong đèn leo lét khi mờ tỏ
Canh tàn sân đổ bóng trăng non
-o-o-o-o-
Chiều dọn mâm cơm rau,cá Kèo
Bên này con Cún ,kia con Mèo
Môt đứa meo meo đòi có cá
Thằng chê cơm ít, sủa quâu quâu
-o-o-o-o-
Nuốt miếng cơm lòng mẹ ngậm ngùi
Nước mắt tuôn dài con hỡi ơi
Vì đâu phận mẹ rày nông nổi
Mẹ con, chia cách mãi trọn đời ./.