BẾN SÔNG XƯA -Ngọc Oanh -

BẾN SÔNG XƯA
Ngọc Oanh
Có ai đã từng...qua những dòng sông
Bỏ lại sau lưng bến bờ vắng vẻ!
Người đưa đò vẫn âm thầm lặng lẽ
Chở bao tri thức trên những chuyến đò.
Sao bỗng nghe trong tim mình sóng vỗ!
Lòng bồi hồi mà dạ cứ ngẩn ngơ
Đâu người đưa đò trên bến sông xưa?
Trải bao nhiêu mưa nắng tháng năm dài.
Người ươm mầm hạt giống cho mai sau.
...Hoa đã nở, trong vườn bao trái ngọt!
Lời giảng của Thầy Cô từ thuở trước
Là hành trang để cất bước vào đời.
Thầy Cô tôi, những cây cao bóng cả.
Chuyến tàu thời gian vội vã qua mau!
Mái tóc dần phai theo màu năm tháng,
Bao nhiêu bụi phấn...là bấy ân tình!
Uống nước nhớ nguồn...có thể nào quên?
Qua trường xưa...tìm lại chút hương quen!
Từ trái tim chân thành xin kính gửi
LỜI TRI ÂN sâu sắc đến Cô Thầy!

Ngôi trường xưa: Nông Lâm Súc Bình Dương.