CẢM NGHĨ NGÀY GIỖ THẦY
Nguyễn
Trung Quân
Mỗi
đoàn thể hay cá nhân đều biểu lộ tình cảm trân trọng biết ơn Thầy Đặng Quan
Điện.
Năm
nay Chi Hội Cựu Giáo Chức Liên Trường NLS Bình Dương làm lễ tưởng niệm 10 năm ngày
mất của Thầy Đặng Quan Điện tại nghĩa trang Hoa Viên Chánh Phú Hòa- Bình Dương
ngày 26 tháng 11 năm 2017.
Lần
đầu tiên tôi được dự buổi lễ tưởng niệm nầy. Ngoài gia đình thân nhân Thầy có
cô Đặng thị Bắp ( cháu Thầy) đến từ Cai Lậy, BS Đặng Minh Đường ( con Thầy).
Thật cảm động có cả ba thế hệ do thầy đào tạo cùng về tưởng nhớ thầy. Như anh
chị Nông Lâm Mục có cô Võ thị Vân, Ông Lê Ngọc Phái, ông Phạm xuân Sang, ông
Nguyễn văn Hưng, về huynh trưởng có thầy Lê Trung Hưng, thầy Nguyễn văn Thi,
thầy Trần Thuận, thầy Nguyễn Trung Quân, anh Nguyễn văn Hiền… và các chị em NLS
NK 70-75 các trường NLS/BD, Bình Tuy, Bảo Lộc, Định Tường, An Giang, Pleiku…dù
đường xá xa sôi cũng về thắp nén nhang cho Thầy.
Nhắc
đến Thầy bao kỷ niệm một thởi về Thầy lại hiện trong tôi.
Năm
1969 tốt nghiệp khóa 2 CĐSP NLS tôi được bổ nhiệm về Trung Tâm Canh Mục sắc tộc
Pleiku. Nha Học Vụ NLS vừa tiếp nhận 12 Trung Tâm CMST ( đào tạo dạy nghề NN
cho người dân tộc).
Trước
khi lên đường nhận nhiệm sở, thầy họp mặt anh chị em ân cần nhắc nhở và nêu
những khó khăn, lời thầy dạy bảo chân tình như người cha dặn con trước khi đi
xa.
Hai
năm công tác tại Pleiku, vì xa nhà lại nhớ” Bồ” nên 3 lần rời nhiệm sở không có
phép. Khi về nhiệm sở mới TH NLS/AG vào trình diện thầy, thầy chỉ phạt tạm giam
tôi 3 tháng tại Nha Học vụ NLS để học tập qua các phòng ban. Nhờ đó tôi đã
trưởng thành trong chuyên môn và quản lý. Xin tri ơn thầy” giơ cao đánh khẻ”
cho tôi vững bước trên đường đời.
Xin đọc bài thơ ‘ Con nhớ thầy” của Thiên Vũ để tưởng nhớ thầy:
Con nhớ thầy
Con
về trường xưa nhớ dáng thầy
Nhớ
bài học thầy giảng hôm nào
Nhớ
tóc thầy lẫn với màu mây
Nhìn
bục giảng ngỡ thầy còn đó
Kỷ
niệm nào man mác nơi đây
Khi
còn trẻ con nào biết
Thầy
đã dìu dắt con nên người
Cảm
ơn thầy, người con yêu quí
Cảm
ơn thầy: thầy giáo con yêu
Thầy
đem đến tình yêu bao la
Không
ngại ngần trao cho con tất cả
Ôm
chặt con thuyền giửa biển khơi
Con
lớn lên từ biển lòng thầy
Con
yêu thầy hơn yêu tất cả
Con
nhớ thầy, thầy có biết không?
Ôi!
Đã thấm thoát mười năm vắng bóng thầy
Thầy
Đặng Quan Điện, luôn là tấm gương sáng cho chúng ta.
Long Xuyên 30 tháng 11 năm 2017
Nguyễn Trung Quân