Dạ thưa xứ Huế bây giờ
Vẫn còn núi Ngự bên bờ sông Hương
Tạ Trung
Quảng Trị
Trở về Quảng Trị ngày mưa
Hắt hiu chẳng khác mưa xưa chút nào
Lối ngang đường dọc thấp cao
Phố phường lạ lẫm ra vào ngu ngơ
Nếp nhà cũ thoáng trong mơ
Người thân, bè bạn ai chờ, chờ ai!
Vấp chân, dép lõng khoen cài
Thôi thì để vậy sánh vai vợ chồng
Mưa thưa, trời hửng sáng dần
Vô tình nắng vỗ sau lưng…xế chiều!
Bước từng bước nhỏ liêu xiêu
Nhìn đôi bóng ngã dài theo chân mình.
Con thuyền nan nhỏ mong manh
Xuôi sông Thạch Hãn , lênh đênh giữa dòng
Bao giờ trở lại bến xuân
Gác chèo nghĩ giấc dưới trăng thư nhàn
Tìm đâu bóng dáng Nguyễn Hoàng
Trăm tà lụa trắng khắp đường tung bay
Đâu rồi chợ Tỉnh đông vui
Qua đường Hưng Đạo nón cời chao nghiêng
Trường nam, trường nữ đôi bên
Thầy trò, bục giảng, bút nghiên nơi nào?
Lâu rồi chẳng thấy âm hao
Dăm hàng dương liễu nghẹn ngào nhớ thương
Từng góc phố, mỗi cung đường
Về trong ký ức cùng vương vấn đầy
Giữa chiều như tỉnh, như ngây
Chút hương hoài niệm lức đầy lúc vơi
Dẫu cho cuối đất cùng trời
Biển dâu là chuyện thường thôi, lạ gì!
Bước chân đi, muộn xuân thì
Rồi mai mốt lại trở về hàn huyên
Xa rồi những lối xưa quen
Người đi, để đợi trước thềm vầng trăng!
Em người thiếu phụ bên lăng
Trông vời cố quận chạnh lòng thi nhân
P/s: Ảnh Nguyen Trung Quan