VIẾT CHO CON …
Con gái!
Vậy là giờ con đã là
"vợ người ta”, con không còn ở team của bố nữa và bản quyền "sản phẩm” cũng
chẳng còn thuộc về bố. Tưởng vậy là nhẹ gánh, nhưng thực ra con có biết lòng
bố vẫn ngày đêm ngay ngáy lo "khách hàng” than phiền vì "hàng” bị lỗi và đòi
trả về nơi sản xuất không?
Đêm qua bố có đọc một
câu chuyện kể rằng: bữa nọ không biết có việc gì mà ông A-đam đi ra ngoài về
hơi khuya. Vừa đặt chân tới cửa, chưa thấy hình đã thấy tiếng bà E-va ong ỏng
ở trong buồng vọng ra: "Đêm hôm khuya khoắt ông trốn tôi đi chơi với con nào
mà về trễ vậy? Đừng tưởng là tôi không biết! Sao dạo này lại sinh thói mèo mả
gà đồng thế?”. Trước cơn cuồng nộ của bà E-va, ông A-đam chỉ biết phân trần:
"Bà coi, trong vườn Địa Đàng này chỉ có mình tôi với bà thôi, làm gì có con
nào nữa mà bà nói vậy?”. Nghe vậy thì biết vậy, nhưng bà E-va vẫn phải chờ
cho A-đam ngủ thật say, rồi cẩn thận đếm đi đếm lại xem A-đam có mất thêm cái
xương sườn nào nữa không, xong mới chịu yên tâm đi ngủ. Hoá ra máu ghen đã có
nơi con người từ thuở tạo thiên lập địa rồi. Tự dưng bố nghĩ đến con, vì bố
biết con gái của bố, và vì bố muốn "khách hàng” luôn hài lòng về "sản phẩm”
do nhà mình "sản xuất”…
Con gái ạ! Con có biết
cái cảm giác khao khát chiếm hữu, cái mong muốn mình là duy nhất của bà E-va
trong câu chuyện bố kể, được người đời gọi là gì không? Là "GHEN” đấy! Về bản
chất, ghen, ghen tuông, ghen tức hay ghen tỵ là một dạng tình cảm ích kỷ xuất
hiện khi cảm thấy mình bị người khác bỏ rơi, bị coi thường, phớt lờ hay cảm
thấy mình bị thua kém và lo lắng về một sự mất mát.
Bố biết, có lẽ trên
cuộc đời này từ xưa cho đến nay, chẳng ai dám mạnh miệng tuyên bố mình không
ghen, chỉ trừ những đứa không có trái tim. Nhưng bố muốn con hiểu rằng, sự
ghen tuông trong tình cảm giống như muối trong thức ăn. Một chút ít có thể
làm vị tình yêu thêm đậm đà, kích thích, nhưng quá nhiều sẽ làm hỏng vị, và
trong một vài trường hợp nhất định, có thể gây nguy hiểm đến tính mạng. Bố có
thể liệt kê cho con thấy hàng loạt những câu chuyện như Ca-in giết A-ben vì
ghen tức thua thiệt; chuyện ghen vì sợ nàng hầu chiếm mất vị trí trong lòng
ông Áp-ra-ham mà bà Sa-ra đã đuổi nàng hầu A-ga ra khỏi nhà khi đang bụng
mang dạ chửa; rồi câu chuyện ghen vì không được bố thương bằng Giu-se mà mấy
ông anh đã dã tâm bán em mình sang Ai Cập; chuyện vua Sa-un ghen tức với
những lời ngợi khen của dân chúng dành cho Đa-vít khi cậu hạ được tên Go-li-át,
nên đã tìm cách hãm hại Đa-vít; rồi trong Tân Ước cũng có chuyện các tông đồ
ghen tức, xầm xì, khó chịu khi mẹ của Gia-cô-bê và Gio-an gặp riêng Chúa
Giê-su xin hai chỗ ngon nhất trong Nước Ngài… Đấy là những câu chuyện ghen
nổi tiếng trong Kinh Thánh mà hậu quả là rất đau thương phải không con! Có
thiếu loại hình nào đâu, nhẹ nhàng có, giang hồ có, tất cả chỉ vì muốn hơn
người, muốn là duy nhất, muốn chiếm hữu.
Ấy vậy mà con gái tụi
con ngày hôm nay cũng chẳng khác mấy đâu, cứ yêu là muốn chiếm hữu, đang khi
đàn ông là giống loài yêu thích tự do nên lại chúa ghét cái ngữ ấy. Nên hình
như căn bệnh trầm kha trong tình yêu có tên gọi là ghen chưa hề có dấu hiệu
thuyên giảm từ khi loài người biết yêu cho đến bây giờ. Bố cũng nghe người ta
bảo trong tất cả các thứ bệnh tinh thần, thì bệnh ghen được nuôi dưỡng bởi
nhiều thứ nhất, nhưng lại ít có thuốc chữa nhất. Thế thì tốt nhất là phòng
bệnh hơn chữa bệnh con gái ạ!
Thế này nhé! Khi con
thấy máu nóng trong người bốc lên do những thông tin tiếp nhận gây ức chế,
cái loại máu mà người ta vẫn gọi là máu sư tử Hà Đông ấy! thì con cứ bình
tĩnh tìm hiểu sự việc kỹ lưỡng trước khi chuyển mọi năng lực trong người đến
hệ thống móng vuốt con nhé! Bố nói vậy là bởi vì rất nhiều khi sự việc chưa
đến nỗi phải xử lý bằng cái cách ấy; um tùm lên để rồi đau người lại đau ta.
Còn nếu thật sự phải
xử lý, thì bố nghĩ móng vuốt có lẽ cần cho bọn dân nhậu ngồi gặm lai rai
nhiều hơn là trong tình yêu. Con không cần phải làm um tùm lên, cũng không
cần tức giận mà tốt nhất là cứ nhẹ nhàng như không có chuyện gì xảy ra. Đợi
đến khi nào thân tình chỉ có hai người, hãy gợi ý và nói để chồng con biết về
nhân vật kia, để chồng con biết là con đã biết rõ câu chuyện giữa hai người.
Bố bảo đảm chồng con sẽ phục con sát đất. Chiêu thức này người ta gọi là
"rung cây nhát khỉ” đó con ạ! chỉ sau chiêu thức "sư tử Hà Đông” xíu thôi. Sở
dĩ bố nói với con như vậy, là vì đối với một người đàn ông thì dường như sự
nghiệp là thứ quan trọng nhất. Việc con làm ầm ĩ khiến chồng con xấu hổ với
bạn bè và đồng nghiệp, thậm chí là mất cơ hội thăng tiến thì dù cho có quay
lại với con đi chăng nữa thì tình cảm cũng đã bị sứt mẻ nhiều rồi. Hoặc có
thể đó cũng là lý do khiến con càng đẩy chồng mình ra xa và đến gần với người
thứ ba kia hơn. Tình yêu không phải là kết quả của sự giành giựt mà nó được
tổng hợp từ những cử chỉ yêu thương, của những hy sinh chăm sóc, của những
lắng lo cho nhau… con ạ.
Mà nè! Con đừng bao
giờ quên mình đang là người chiến thắng, mình đang là người được chọn nghe
con. Con phải tự tin ở vị trí hiện tại chính thức của con và đừng so sách với
người khác, vì nó sẽ làm cho con hoang mang, tự ti hay yếu đuối hơn đấy! Hãy
tự hào về những điểm tốt của mình, dành thời gian làm cho mình tốt hơn thay
vì bận tâm đến chuyện ghen tị vì mình kém hấp dẫn hơn người khác.
Còn điều này nữa, phụ
nữ tụi con thì cứ hay trách cánh đàn ông thời nay thay người yêu như thay áo,
nhưng tụi con thì sao? Đúng là không thay mà chỉ mặc thêm nhiều áo cho ấm mà
thôi. Bố nhắc tới điều này không phải là để nói xấu phụ nữ, nhưng để con hiểu
đàn ông nghĩ gì về phụ nữ và mong muốn gì ở phụ nữ mà thôi. Biết rằng, quá
khứ là những gì đã qua, nhưng một thằng đàn ông vẫn không thể không buồn khi
mà trong cuộc sống hiện tại của vợ, hình ảnh của người cũ vẫn ẩn hiện. Nên
mặc một áo thôi nha con, mà nhớ là mặc áo mới đấy, đừng mặc áo cũ!
Cuối cùng, để biết yêu
và giữ gìn hạnh phúc gia đình, con hãy nhớ rằng, yêu và chiếm hữu là hai vấn
đề hoàn toàn khác nhau, giống như chuyện hai đứa nhỏ đứng trước một bông hoa
đẹp trong khu vườn. Cả hai đứa bé đều bị vẻ đẹp của bông hoa làm cho mê đắm.
Nhưng đứa trẻ tham lam muốn chiếm hữu bông hoa là đứa trẻ không nhịn được ham
muốn của mình và đưa tay ngắt bông hoa xuống thưởng thức; còn đứa trẻ yêu
bông hoa là đứa trẻ sẵn sàng chấp nhận nắng nôi chăm sóc cho hoa, lo lắng cho
hoa sẽ bị ánh nắng mặt trời gay gắt làm cho khô héo, nên tự mình đứng trước
che nắng cho hoa. Vậy nhé! Chúc con gái hạnh phúc.
Lúc nào muốn đi đánh
ghen cứ gọi cho bố…
Gã Khờ
|