Buổi sáng tinh mơ trên đất đảo,
Tôi biết em như một tình cờ.
Áo bà ba, nón lá quai xanh,
Dáng thon thả, màu da trắng muốt
Gương mặt em một trời thánh thiện
Đã có lần anh ví giống maseur.
Anh nhớ mãi những lần ta có,
Hai mái đầu châu bên máy chữ
Bàn phím không nhìn, trí mãi đâu?
Tiếng lộc cộc, phải chăng máy chữ
Hay nhịp tim tần suất lung tung
Em mỉm cười không nhớ bài chi...
Hẹn hôm khác ngón tay trở lại,
Còn bấy chừ, hạnh phúc lắm ru?
Rồi những chiều lang thang bên biển,
Mãi cố tình quấn quýt bên em
Để được cạnh nhau chờ tập bắn,
Ngắm bia hoài mà có trúng đâu?
Bởi anh biết trong ta chỉ có
Miệng em cười, mắt thoáng long
lanh...
Lúc về trường bước qua cầu khỉ,
Lúng túng nhìn, em hướng mắt về anh
Cơ hội đến, đây nào dễ bỏ!
Anh nhẹ nhàng rón rén đưa tay
Em e thẹn để tay cho bắt
Như thể là trao trọn dấu yêu
Với ước mơ sẽ là mãi mãi…
Đó là lần đầu tiên anh biết,
Mình đã là bờ vai, chỗ dựa
Thế gian này của mỗi mình em
Hạnh phúc ấy ngàn năm có một
Để cuối đời mà nhớ mà thương!
Giờ ngẫm lại đời ta may mắn
Giây phút này nhớ lại tình xưa
Bốn mươi năm, chẳng lạt với thời gian...
Thân
tặng BAT (1978 – 2018)