Ông Giám Đốc
Nha Học Vụ Nông Lâm Súc Sài Gòn.
Bài viết: Thầy Châu Kim Lang ( Kim Lang Thầy Châu )
Ảnh: Chân dung thầy Hà văn Thân GĐ thứ 2 NHV NLS & Tranh minh họa "Đường lên cõi tịnh" qua nét cọ Duong Minh Thai.
Buổi lễ cầu siêu cũng là ngày giỗ của Thầy Hà Văn Thân tại Chùa Lâm Tế, Sài Gòn
Buổi họp mặt NLS Bảo Lộc năm nay, ngày 1-1- 2013 tại Sài Gòn, Ban Tổ Chức có thông báo lễ giỗ Thầy Hà Văn Thân tại chùa Lâm Tế lúc 9 giờ sáng ngày 10-1- 2013. Tin nầy cũng được thông báo trên Trang Nhà nlsbaoloc.net. Tôi mong đến sớm để gặp lại đồng nghiệp có dịp trò chuyện, mặc dù đã gặp nhau trong ngày 1-1-2013 vừa qua. Lần nầy tôi hy vọng sẽ gặp vài đồng nghiệp từng làm việc chung ở Nha Học Vụ NLS Sài Gòn.
Đến nơi tôi đã thấy có mặt ban tổ chức lễ cầu siêu: chị Bùi thị Lợi và vài anh chị tôi đã gặp trong buổi họp mặt đầu năm vừa rồi. Được biết Anh Nguyễn Khỏe đứng ra tổ chức lễ cầu siêu, nhưng vì bệnh đột ngột phải nằm bịnh viện. Ở sân chùa có Cô Võ Thị Vân, Thầy Nguyễn Tấn Phúc, chị Đặng Thị Chín. Về phía học sinh NLS Bảo Lộc có chị Ngô Anh Thuấn, chị Ngọc Điệp, anh Lợi Chí Vũ, anh Chí Tiên…, vài anh chị ở Trường NLS Cần Thơ, NLS Bình Dương.
Trong buổi lễ cầu siêu, qua tiếng tụng kinh và tiếng mõ đều đều đưa tôi nhớ về quá khứ bốn mươi năm…
Năm 1971, Thầy Hà Văn Thân được cử làm Giám Đốc Nha Học Vụ NLS thay thế BS Đặng Quan Điện, Ông Hứa Văn Túc giữ chức Chánh sự vụ thay thế Ông Trần Hiệp Nam chuẩn bị du học tiến sĩ. Nhân dịp nầy tôi được rút về Nha Học vụ NLS phụ trách Phòng Học Vụ và Khảo Thí. Hằng ngày tôi được tiếp xúc thường xuyên với ông Giám Đốc và ông Chánh Sự Vụ, hoặc trực tiếp gặp mặt hoặc qua báo cáo… Thật tình lúc ấy công việc hành chánh, báo cáo văn thư, tôi chưa rành. Nhiều khi một vấn đề trình lên, đưa xuống nhiều lần mà không xong, cuối cùng phải xếp xó, chừng nào có khiếu nại thì giải quyết tiếp. Nhớ lại, thấy ngượng làm sao! Nhưng ông Giám Đốc rất hiền từ, không la rầy tiếng nào cả. Ông Giám Đốc cho tôi theo học lớp hành chánh văn thư tại Học Viện Quốc Gia Hành Chánh, nhân dịp nầy tôi được theo khóa phân tích viên quản trị lần đầu tiên tổ chức tại Sài Gòn.
Thuyên chuyển về Nha Học Vụ NLS, cùng lúc đó tôi học cao học giáo dục ở Trường Đại Học Sư Phạm Sài Gòn. Ông Giám Đốc khuyến khích tôi theo học, khuyên đừng bỏ các buổi học. Rất may, các buổi học chỉ tổ chức vào chiều thứ bảy và chủ nhật. Tôi lại được ông Giám Đốc cho phép dạy thêm để có thêm thu nhập phụ giúp gia đình. Trường NLS Bình Dương xếp giờ dạy cho tôi một ngày trong tuần. Nhớ lại, nếu không có dịp về Nha Học Vụ NLS, tôi chưa bao giờ có điều kiện theo học cao học để sau nầy đủ kiến thức dạy đại học!
Một buổi sáng, ông Giám Đốc thấy tôi đi bộ đến Nha, hỏi ra mới biết tôi bị trộm vào nhà lấy mất xe Honda. Ông kêu gọi quyên góp giúp tôi mua xe khác để đi làm.
Năm 1975 Nha Học Vụ NLS giải thể, mỗi người một nơi… Ba chục năm sau, nhân dịp Tết, được tin Thầy Hà Văn Thân về Việt Nam chơi, nghỉ ở tại nhà của Anh Nguyễn Khỏe ở Giồng Ông Tố. Tôi đến thăm Thầy, nói chuyện khá lâu, Thầy nói về lẽ sống hướng theo Phật Giáo… Lúc Thầy nằm bịnh viện, tôi đến thăm, Thầy vui vẻ nhắc quy luật sanh lão bệnh tử, rồi cười nhẹ nhàng…
Không ngờ hôm ấy là buổi gặp vĩnh biệt Thầy Hà Văn Thân.
Bài kinh trong lễ cầu siêu bằng tiếng Phạn: "… nam mô tu rị, ma ha tu rị, ta bà ha...” Một thời kinh có lẽ hơn 45 phút cho tôi sống lại khoảng thời gian làm việc ba năm ở Nha Học Vụ NLS mà tôi được hưởng trong tình tương thân tương trợ.
Tiếp theo lễ cầu siêu ở Phật đài, lễ cúng trước bàn thờ Thầy Hà Văn Thân. Lúc Sư đọc đến "trà châm”, Anh Phạm Đình Long đứng lên rót nước, rồi tiếp đó gắp thức ăn, cung kính quỳ xuống, nâng bát đủa ngang đầu để dâng cho Thầy. Cử chỉ nầy làm mủi lòng nhiều người.
Ông Giám Đốc ơi, chúng tôi luôn luôn ghi nhớ Ông, người Anh, người Thầy hiền từ, đức độ.
Châu Kim Lang