XUÂN CÙNG NỖI NHỚ ...
Chính Thái
Hông nhà rớt cọng nắng xuân
Bỗng ngồi tư lự rồi phân vân buồn
Mẹ đi một buổi đông tàn
Nay xuân về lại muôn vàn nhớ thương ...
Gánh con chân mẹ dặm trường
Cho đất xem mặt , tấm lưng tặng trời
Ru con đêm vắng à .. Ơi !
Mong con mau lớn để chơi và cười ...
Ngờ đâu một buổi chiều rơi
Trận càn năm ấy cha tôi hổng còn
Mẹ thời cái tuổi sắc son
Bỏ bao cám dỗ nuôi con nên người ...
Hoa cau rơi rụng ngoài cươi
Thêm mùi hương dịu mẹ ơi .. mẹ à !
Xuân nay là xuân thứ ba
Mẹ yên cổ mộ , con la cà đời ...
Tuổi son xưa mẹ hồng tươi
Con thằng còn dại biết chi mô nà
Nghỉ lại đời mẹ xót xa
Hồi xuân cái tuổi lòng là héo hon ...
Già đầu con vẫn thằng con
Là con của mẹ tí hon ngoan hiền
Đếm sao nhớ mẹ đêm xuân
Đếm đong sao hết nỗi buồn ... mẹ ơi !!!
Tc . 16/02/20 ..